Blog truyện của Hường Chuối là blog sưu tầm những status dí dỏm, hài hước đến với bạn đọc

Thursday 12 March 2015

Tuổi ấu thơ của chuối

Tuổi ấu thơ của chuối

 Tuổi ấu thơ của chuối
Hồi bé, nhà em nghèo lắm,nhà làm nghề nông, bố thì làm thêm nghề sửa chữa ti vi, đài đủng các kiểu. Ngoài ra bố em còn là bí thư chi bộ của thôn cơ, hơn nữa còn là Đảng viên trẻ tuổi nhất lúc đó. Họp hành suốt nhưng chẳng ra tiền 
. Thời đó nhà nào mà có tivi đen trắng thì giàu có lắm, nhà em ăn còn chẳng đủ nữa là mua tivi .Nhưng e lại là đứa đc xem tivi nhiều nhất làng vì thi thoảng có người mang tivi đến sửa. Có người thì sửa xong phát lấy luôn, thế là em hết xem ké. Có người ... sửa xong rồi thì ngta bận, mãi ko đến lấy nên em đc xem hoài.....trong khi bố em thì ra ngóng vào trông...mong ngta lấy tivi để có tiền  Hồi đó, bố em chỉ dạy e những cái đơn giản như cắm phích vào ổ điện... để xem và rút phích cắm ra...mỗi khi muốn tắt, còn bật các kênh thì ấn nút này nút kia. Có hôm, có 1 ông hàng xóm sang xem ké, đến lúc e ra ngoài sân thì ông ý tắt tivi bằng cách ...ấn nút tắt nguồn(power) ....mà từ trc đến nay....em chưa từng biết đến nút đó! Đến chiều tối, em mở tivi, em giật mình vì dây vẫn cắm mà sao màn hình ko sáng, em rút ra rồi cắm lại...ti vi vẫn ko lên hình! Em vỗ vỗ mạnh vào tivi như bố em vẫn hay làm, mà nó vẫn tắt ngấm..... E sợ quá, em cứ ra hiên ngồi khóc vì nghĩ tivi hỏng. Được 1 lúc thì ông ý sang, đến giờ xem ké mà, ổng bảo em :" Sao ko vào trong nhà, ngồi đây cho muỗi đốt ra "...... Em cứ vừa lườm vừa khóc, ổng cũng kệ em luôn, chẳng thèm hỏi vì sao em khóc mà cứ thế vào trong nhà và ....bật tivi! Em nghe thấy âm thanh quen quen nên ngó vào thì thấy màn hình sáng loé, em hỏi ổng là sao em không bật đc mà ổng lại bật được, thì ông chỉ chỉ ...tắt nút này này ...bật nút này này..! Bấy giờ em mới biết, mới hết lo! Ổng còn cười em và nói đểu :" Mang tiếng con nhà thợ sửa tivi ...mà không biết tắt với bật" . Chẳng lẽ lúc đó e lại đuổi về,ko cho xem nhờ nữa.. --- truyện của hường chuối

Đến năm e lên lớp 2 thì bố em lên Hà Nội làm ăn. Từ ngày bố đi, e vất vả hơn nhiều. Là chị cả nên việc gì cũng đến tay, cơm nước, cám bã cho lợn...đều do em làm hết! Hồi đó bé tí mà toàn đun rơm rạ...thế mà chẳng bị cháy bếp lần nào! Có thằg gần nhà em ..nấu cơm thì nó đốt luôn cả bếp, cả xóm dập lửa phát ốm lun  Nhớ lại hồi đó khổ thật!

Mẹ e hồi đó gầy lắm, ko có phát tướng như bây giờ đâu . Làm nhiều quá nên không béo nổi, nhiều khi e cũng mệt, tính để mẹ làm 1 mình nhưng rồi lại thương mẹ...lại cố  Ngày ngày 2 mẹ con ruộng đồng rồi lại về nhà chăm 1 đàn lợn, đàn gà! Được cái mẹ e có tay nuôi gia súc gia cầm nên lứa lợn nào cũng lãi, nhưng khổ nỗi là không có tay nuôi con nên vất vả, nhà đã nghèo bọn e lại hay ốm đau 

Tuổi thơ của e cũng dữ dội lắm. Có lần em vs mẹ đi gặt, trời nắng ơi là nắng, nắng cháy cả mông. Cái ruộng đó cũng không to lắm, nó vừa vừa thui, đang gặt nửa chừng , mẹ em bảo :" Gặt đi nhé, tí tao xuống bó cho, tao ra chỗ kia xin cốc nước đã, khát qá ! "...Thế rồi mẹ em lên bờ còn em chổng mông chổng tĩ ra gặt. Chờ mãi mà không thấy mẹ em đâu, em cứ vừa gặt vừa lẩm bẩm , đến lúc gần xong thì mẹ em mới xuất hiện. Em hỏi :” Mẹ làm gì mà lâu thế ?” …..Mẹ em mặt tỏ vẻ rất nghiêm trọng và nói :

- Bác Lê …bác ý nhờ tao tí việc .
Em gặng hỏi :” Có việc gì mà lâu thế chứ, mẹ toàn để con gặt 1 mình thôi “

Vẫn vẻ mặt đó , mẹ em đáp :” Chuyện người lớn, mày không biết được đâu “.

Thế rồi em đành ngậm ngùi gặt nốt. Đến khi xếp lúa lên xe kéo, lúa cao ơi là cao, mẹ em kéo đằng trước, em đùn đằng sau, tất nhiên là sẽ không ai nhìn thấy ai rồi, vì lúa cao chất đống. Đi đường 1 đoạn thì gặp 1 bác, bác ý cũng gặt gần gần chỗ em….Bác nói :

- Con mẹ mày đểu thật, trời nắng thế mà bắt mày gặt 1 mình, còn nó thì lên gốc cây vải ngồi nói chuyện. Tối về bảo nó thịt gà cho ăn, cho bõ công đi gặt nhé.

😳Ôi trời, nghe xong mẹ em cấm “cãi” được nên cứ cười trừ. Thế mà lúc quay lại ruộng gặt thì mặt ra vẻ nghiêm trọng, hỏi lại còn “chuyện người lớn , mày ko biết đc “ chứ. Em cứ đi đằng sau, vừa đùn xe lúa vừa lẩm bẩm nói :” Thế mà mẹ bảo mẹ đi uống nước 1 tí, hóa ra mẹ lên gốc vải ngồi…làm con gặt 1 mình, cháy cả mông “…… Mẹ em chắc cũng thấy có lỗi nên chẳng nói gì, cứ im im thôi…


Xem thêm:
Đi gần về đến nhà, em đang đùn thì bỗng thấy mấy ngọn rau muống mơn mởn ở cái ao dìa đường ….Ngọn gì mà dài thuột, lá xanh mướt, nhìn non và ngon không chịu đc, nên em không đùn nữa, cứ kệ mẹ em kéo 1 mình …mà lội xuống hái mấy ngọn rau đó☺️☺️ . Nào ngờ đâu, đúng đoạn có cái cống, nó lồi lên nên 1 mình mẹ em kéo không qua được…. Mẹ em cứ tưởng em vẫn ở đằng sau đùn …nên cứ hò :

- “ Hai ….ba….hai…baaa…Hường ơi , mày có đùn không thế? …sao nặng thế, cứ như chỉ có tao kéo thế”.

Lúc này , em còn đang hái rau muống đằng sau, nhìn ra thì thấy mẹ em vẫn chưa kéo qua đc cái gò đó. Em đang nhanh chóng lên bờ để ra đùn xe ,…thì bất chợt, mẹ em vòng ra đằng sau xe …Không thấy em đùn, mà lại đứng ở tít đằng sau, quần thì sắn cao đến bẹn, chân thì đầy bùn, đầu thì ko thèm đội nón vì nón đựng rau muống. Mẹ em hét lên :

- Con điên kia….nắng thế kia mày ko đùn lúa, mà mày đi hái rau muống hả ??? Nắng chang chang thế này mà mày ko đội nón vào, lại lấy nón đựng rau ..ốm thì làm sao.???…..Sao mày ngu thế hảaaaaa???

Câu chửi chưa dứt mồm thì mẹ em đã lao tới đuổi em, em hất tung đống rau muống ra rồi đội nón và chạy, vừa chạy vừa khóc “ ối mẹ ơi”….Mẹ em chạy đuổi theo, tóm đc cái nón của em nên giật ngược lại, làm quai nón thít vào cổ em, em đau , em ngồi khóc tu tu. Mẹ em lại nịnh em , rồi tự ra nhặt rau muống lên rồi dụ em là :” Đẩy lúa tiếp đi, về tao thịt gà cho mà ăn “….Em lại lau nước mắt, đứng dậy…tiếp tục sự nghiệp đùn lúa ….

Về nhà thì xếp lúa hộc mật, nào đc miếng thịt gà nào đâu. Toàn bị lừa thôi ạ …….

Mà hồi đó, nhà nào cũng đói ăn nên sinh ra nhiều trộm cắp. Vì ai cũng biết là bố em đi làm xa nên chỉ có 3 mẹ con ở nhà, nên thành ra trộm ghé vào nhà em nhiều hơn. Thi thoảng lại mất cái nồi, lâu lâu lại mất con gà . Lợn thì nó không thể trộm đc rồi, vì lợn nhà em béo lắm, nó khiêng đc con lợn đấy ra đến cổng thì nó cũng phải nằm xuống đắp chiếu và xuống lỗ luôn. Nhà em hồi đó thì có nhà chính dùng để ăn và ngủ, sinh hoạt, còn nhà phụ hay còn gọi là nhà kho,để chứa thóc và xe đạp. Mà nhà phụ thì quan trong hơn nhà chính luôn, nhà phụ với nhà chính đc xây theo chữ “ L” …nên từ nhà này ngó đc ra nhà kia rõ rệt. Có đêm, mẹ em đang ngủ, thì nhìn thấy bóng người ..đi qua cửa sổ nhà chính và đứng trc cửa nhà phụ để bẻ khóa. Lúc đó em chưa ngủ, trăng sáng vằng vặc, lúc thằng trộm đó đi qua cửa sổ, bóng nó hắt vào trong giường ngủ của 3 mẹ con em mà em thấy sợ hết hồn, em nằm im nín thở. Đã thế, cửa sổ ko đóng nên nó còn ngó hẳn vào trong, lì thật. Em sợ run suýt đái ra quần. Lúc nó đi đến nhà phụ để mở khóa thì mẹ em nhẹ nhàng xuống đất, và vớ cái kìm điện…..rón rén đến gần cửa sổ và ném 1 phát …viuuu….trúng chân thằng trộm luôn ….vừa ném vừa hét :” Cho mày chết này ….ăn trộm thóc nhà bà ah ?” ….Tên trộm bị ném trúng chân, tập tễnh chạy, sau đó mẹ em hô to “ Trộm …trộm…ối làng nước ơi…Trộm trộm “….hàng xóm rùm beng lên luôn, thế mà vẫn ko bắt đc nó. Chắc thằng này gắn động cơ phản lực ở đít, chứ ko thì vs cái chân đó, nó không thể chạy nhanh thế đc. Rồi hôm sau, em cứ đi quanh làng, xem có ai bị đau chân, tập tễnh chân không. Đến khi thấy làm đồng về cùng mẹ, thấy 1 bác đi chấm phẩy cà nhắc, em hô to :” Mẹ ơi, ông kia bị đau chân kìa ..”......Ổng thấy em hô, ổng thanh minh luôn :” Cha tổ cái con lau chau ! Chân bác là bác giẫm phải mảnh sành, mảnh thủy tinh…chứ không phải bị mẹ mày ném kìm…hiểu chưa??” …..Mọi người thì cười rũ rượi, còn em ỉu xìu vì không bắt đc trộm. Từ sau vụ đó, trộm nó ít ghé vào nhà em hẳn, chỉ lâu lâu nó qua “ mượn” nồi nấu cám lợn nhà em thôi

Thủa bé, em nghịch như quỷ, đáng lẽ em phải là con trai mới đúng. Còn thằng em em thì hồi đó béo rụt cổ, tròn như em chã, rõ là hiền lành, lại còn hay khóc. Nó ít hơn em 2 tuổi nên toàn bị em đều têu mấy trò nghịch dại, và nó luôn là người hứng hậu quả. Có lần, em và mẹ em đi tát nước vào ruộng. Nó là 1 cái khau,2 bên quai…mỗi bên có 2 cái dây, mỗi người 1 bên cầm và vung để múc nước vào ruộng, cho lúa tốt hơn. Lúc mẹ em xuống ruộng nhổ cỏ bờ, em rủ thằng em em tát,em cầm bên phải, nó cầm bên trái. Mà bên phải bao giờ cũng thuận hơn bên trái, nó thì bé, có biết làm gì đâu, e cứ dụ nó tát nước, ai ngờ em thuận tay, em vung quá đà nên nó văng luôn xuống máng nước…. Nó khóc thét lên, càng khóc nước càng ngập mồm. Mẹ em nghe thấy tiếng nó khóc, vội vội vàng vàng nhảy xuống máng nước …kéo nó lên. Rồi sau đó là em ăn đòn. Lần đó chưa là gì, chưa bằng cái lần…em và nó nô nhau ở gần cái thùng muống. Cứ vừa đi vừa đùa nhau, hích mông nhau. Không ngờ nội công em thâm hậu quá, hích thế nào mà thằng bé ngã.... cắm đầu xuống thùng muống kế bên luôn. Em hoảng quá, vội kéo nó lên, mà đầu nó đầy bùn đấy, nguyên từ cái cổ hất lên trên đầu thì toàn 1 màu đen sì….e vét mãi mới hết bùn cát ở 2 hốc mắt nó. Đã thế nó còn khóc to, làm bùn cát vào mồm, em cứ bắt nó nín …” ngậm mồm vào, ngậm mồm! “ … nó làm theo và thế là nó nuốt ko biết bao nhiêu bùn cát. Em dắt nó về nhà, về đến nhà, em chỉ dám đứng cổng…còn nó đi vào. Mẹ em nhìn thấy hét toáng lên:” Sao thế này….Con Hường đâuuuu???”…em lúc này thì trốn kĩ lắm, ngồi ở cổng nhà hàng xóm nhìn trộm sang nhà mình. Từ cổng nhà đối diện, em có thể nghe rõ từng câu chửi của mẹ em và tiếng khóc đanh đảnh của thằng mồm to đó. Mẹ em gội đầu, tắm rửa sạch sẽ cho nó, rồi em mới dám mò về. Mẹ em đánh cho 1 trận tơi bời hoa lá cành, và từ hôm đó, em ghét nó, không thèm chơi vs nó nữa. Vì nó toàn làm em ăn đòn. Thế rồi, chẳng đc bao lâu, 2 đứa lại sán lấy nhau. Em lại bày trò nghịch. Em đổ nước vào chai dầu gội đầu đã hết, e lắc lắc rồi bắt nó cúi xuống để chơi trò mẹ con gội đầu. Trời thì nắng chang chang, em gội đầu cho nó ướt nhẹp, đến khi mẹ gọi về, chưa kịp gội nước sạch thì nó đã chạy vèo về với cái đầu đầy bọt😰😰. Và thế là mẹ em lại ca bài :” Con Hường đâu?? Con Hường đâu rồi ??”….Lần đó em sợ ko dám về. Em ăn cơm chực nhà hàng xóm luôn.

Thế nhưng em cũng bất hạnh lắm, nhiều lần ăn đòn oan. Mà bé tí em đã có tính bỏ nhà đi rồi, em bỏ sang nhà bà nội em….ở cạnh nhà em. Một lần thê thảm nhất là…hôm đó mẹ em sai em đi mua đậu phụ. Cái quán đó nằm ở ngã 3 làng, lúc em đi qua …thì thấy 1 thằng nó đứng ở đầu này chửi nhau với 1 thằng ở cách đó 3-4 nhà. Hai thằng cứ đứng chửi nhau :” mày thích không? Mày ra đây ….” Còn thằng kia thì cứ :” bố mày thích đấy….ra đây “ …Thế nhưng chẳng thằng nào chịu rời bước khỏi cái chỗ đang đứng, mà cứ đứng đó múa võ mồm thôi. Rồi lúc em mua đậu ra thì thấy chúng nó đang nhặt mảnh vụn gạch và đá ném nhau….em đã cố né tránh rồi mà thế nào….thằng kia nó vẫn ném trúng trán em ….làm em chảy bao nhiêu máu …Và bây giờ nó vẫn còn cái sẹo mờ mờ ở phía trên lông mày phải. Dự là sau khi em kể đến đây, sẽ khối người ngắm lại cái ảnh em khoe mũi …để nhìn rõ vết sẹo. Quả đó làm e khâu mấy mũi cơ mà. Rồi sau đó, có lần mẹ em đưa em 20 nghìn để đi chợ. 20 nghìn hồi đó to lắm, em không cầm, cũng không nhét túi quần, mà em để vào giỏ xe đạp….rồi vừa cong mông đạp xe ..vừa hát. Ra đến chợ thì giật mình …nhìn giỏ xe trắng trơn, không thấy tiền đâu….vì cái giỏ xe thủng 1 lỗ rất to mà em quên mất. Em cứ nghệt ra, vừa lo vừa khóc. Rồi cái bà hàng thịt, bả dụ em mua thịt chịu, rồi về lựa lúc nào mẹ vui thì nói chuyện với mẹ, để mẹ biết. Tối đó, em nấu cơm sớm, tắm rửa cho em luôn , rồi ngồi vào bàn học, đợi mẹ đi làm về rồi ăn. Về nhà thấy em ngồi học, mẹ em vui lắm, cứ nói cười, kể chuyện ngoài đồng. Em thấy mẹ em nói cười liên miên, nên em xen lẫn chuyện làm mất tiền vào, mong là mẹ em không để ý. Khi em khai là mua thịt chịu, mẹ em đã dừng hình và hỏi em là :” Thế tiền đâu ?” ….Em nhẹ nhàng trả lời :” Con để giỏ xe xong rơi mất ạ”….Rồi mẹ em " tiện tay" dùng luôn cái muôi đang múc canh và khếu 1 phát rõ mạnh vào trán em :” Con hậu đậu này !”…Em đau quá , òa khóc nức nở, rau ở muôi canh dính cả lên trán, nước canh thì chảy tong tỏng trên mặt. Mẹ em nhìn thấy lại thương, lại dỗ dành em, và gắp miếng thịt nạc cho em ăn. Đến lúc rửa bát, úp bát ở nhà kho thì em giẫm phải tờ 20 nghìn …ban sáng mẹ đưa. Hóa ra là lúc sáng em để ở giỏ xe, rồi dắt xe ra khỏi nhà kho thì nó rơi ngay ở cửa nhà kho. Vui thì có vui thật nhưng lại ấm ức vì ăn cái muôi canh oan.

Đấy, tuổi thơ của em cũng dữ dội lắm …..tuy nghèo nhưng cũng vui, còn biết đến chăn trâu, cắt cỏ, nuôi lợn gà các kiểu. Mà đã thế còn thích trồng hoa hoét cơ. Em vs con bạn thân là 2 con chuyên đi ăn trộm hoa về trồng. Nó trồng cây nào là cây đó xanh tươi mơn mởn. Còn e trồng cây nào là y rằng cây đó không chết vì thiếu nước thì cũng chết vì bị đàn lợn con nó quần nát hoa, dũi tung cả gốc hoa lên. Khổ lắm. Giờ thì em chỉ thích “ nuôi “ hoa đồng tiền trong lợn thôi. hâhha